Nhà tôi ở cạnh đồi Thông
Kế bên hồ nhỏ ,đường vào lối Thơ
Thơ tình tôi gởi cho ai
Đến ngôi nhà Trắng tìm tôi cho người
Nhà tôi có cổng rào cao
Có hoa Thiên lý đan xen đầy rào
Hồng leo hoa trắng thơm nồng
Hương thơm gợi nhớ tình hồng tuổi thơ
Hái hoa ,bắt bướm, thích làm cô dâu
Dâu tằm dành hái ủ men
Dùng thay tiệc cưới cho hồng đôi môi
Mi mo sa hoa vàng lá bạc
Tôi hái dành làm sính lể hồi môn
Kỹ niệm xưa còn hương vương mãi
Phảng phất mùi cỏ dại hương thông
Hồ bên vẩn rộ mùa hoa dã quỳ
Hương xưa theo gió gọi người
Về ngôi nhà nhỏ tình tôi vẩn chờ
AmiMai
QUÊ TÔI
Bưởi Biên Hòa vừa chua vừa ngot
Gái Biên Hòa vừa ngọt vừa chua
Đây là những cô gái Biên hòa
Một tình bạn của tuổi học trò vô tư ,hồn nhiên luôn đồng hành cùng chúng tôi theo năm tháng của cuộc sống .....
Có ai không lớn bởi tình quê
Nơi quê tôi có dòng sông nhỏ
Có hàng Cau lối dẩn vườn nhà
Hương Cam, hoa Bưởi thơm nồng
Cây xanh trái ngọt bên dòng Đồng Nai
Ai ơi xin nhớ quê mình
Có Cha có Mẹ họ hàng gần xa
Công cha nghìa Mẹ sinh thành
Tình làng nghĩa xóm đượm nồng hương quê
Tình quê vẩn giử trong lòng
Thoảng thương thoảng nhớ trở về thăm quê
AmiMAI
Cầu ghềnh Biên Hòa
ĐALAT ƠI !
Tôi vẩn nhớ hoài trong tiềm thức
Của một thời tôi mộng tôi mơ
Tôi mơ là nàng thơ nhỏ
Buổi sáng áo len ,khăn quàng cổ đỏ
Xuống đồi mờ nhạt sương mai
Ẳm Tim mình đi dự lể tình yêu
Vào Giáo đường Chúa ngự trên cao
Qùi xuống chân người ,thì thầm cầu nguyện
Cầu cho tôi sống mãi trong mơ.....
AmiMAI
MƯA ĐALAT
Ai xa rồi Đalạt trời mưa
Mưa bay bay nổi nhớ đong đầy
Đường đất đỏ lối về ai nhớ
Nhớ mưa dầm trơn trợt lối đi
Khói củi Ngo phủ mái nhà ai
Hương nhựa Thông thoáng về kỹ niệm
Hoài niệm này vương mãi trong tôi
Để mưa bay giọt vắn ,giọt dài
Tóc em dài đan rối trong mưa
Đalạt trời mưa có làm ai nhớ ....
Tiếng mưa rơi trên nóc giáo đường
Gío thổi đến thì thầm giá buốt
Cãm giác này sống mãi trong Tim
Hòa lẩn thông reo lên tiếng gọi
Gọi Mưa về gợi nhớ cho ai
Để ai nhớ ngày xưa mưa Đalat....
AmiMAI
MÁ ƠI ...
Má ơi ! con biết làm sao
Nhìn Má đau đơn mà con quặn lòng
Làm sao chia sẽ nổi đau
cho con san bớt bệnh đau cùng người ...
Đau lòng chờ đứa con xa
Trở về cho Má nhìn con cuối cùng
Má ơi con đã trở về
Mà sao không nhận con là người thân
Ba đêm ôm Má trong lòng
Biết Má sẽ mất mà lòng xót thương
Thương người còn có bao ngày
Để con còn có những ngày Má ơi ...
Sang đêm nhìn Má lịm dần
Tim con tan nát ,lòng con rã rời
Má ơi con nén nổi đau
Nguyện cầu Má được ra đi nhẹ nhàng
Thương người một kiếp hồng trần
Mà sao Má khổ ,Má đau cả đời
Đau vì chồng chất kiếp người
Đau vì nghiệp chướng ,đời người đa mang
Mỗi lần Má thở ,Má than
Con nào chịu hiểu nổi lòng Má đau
Hôm nay con trở về nhà
Lòng con thiếu vắng mất người bạn thân
Bây giờ biết gọi cho ai !?
Mỗi lần con có chuyện gì không vui
Con thường gọi đến Má ơi
Để con san sẽ nổi lòng trong con
Bây giờ biết gọi cho ai ?!....
AmiMAI ngày 1-7-2013
NHỚ MÁ
Má ơi ! Má ở nơi nào
Lòng con thầm hỏi khi nhìn trời mưa
Trời mưa tháng bảy Má ơi
Mưa rơi không dứt xót lòng trong con
Trong mưa giọt vắn giọt dài
Ngưu Lang Chức Nữ khóc mừng gặp nhau
Lòng con ngóng đợi trong mưa
Chờ ai mưa ướt mắt con nhớ người
Nhớ Má môi mắt nhạt nhòa
Gởi mưa giọt nhớ giọt thương cho người
Đồi thông đứng lặng trong mưa
Nhìn con khóc Má mà thông cũng buồn
Má ơi ! Má ở nơi nào !?
Vu lan mở hội nguyện cầu độ siêu.....
AmiMAI ngày 5-7-2013
LÒNG MẸ
Hôm nào nước mắt lưng tròng
Vui buồn mà khóc ,khóc vì thương con
Khóc con đi lấy chồng xa
Khóc mẹ ở lại ngậm ngùi ngóng trông
Trách con sao vội lấy chồng
Trách ai sao sớm vội gầy duyên con
Tóc con còn bím nhảy cò
Tam tòng tứ đức con nào đã thông
Mẹ mong con giử chữ tòng
Ở nhà với mẹ lấy chồng tòng phu
Mẹ mong phu xướng phụ tùy
Tam tòng tứ đức rèn lần nha con
Nhớ con mẹ biết làm sao
Nhìn con bịn rịn mà lòng mẹ thương
Nghe con nuốt nghẹn lời chào
Tiếng mẹ không thốt lời nào tiển con
Con oi mẹ nén nổi đau
Để con mãn nguyện tình người con thương
AmiMAI
ĐALẠT LẠNH .....
ĐALẠT ĐÔNG ...
Ẩn trong gió lạnh màn sương bạc
Đồi thông thắp nến đong đưa gió
Mặt hồ sóng gợn soi mình nắng
Dã quỳ sắc rộ tương tư nhớ
ĐALẠT CHỜ NGƯỜI
...ĐALẠT ĐÔNG
ĐALẠT LẠNH
ĐALẠT MONG
AmiMai
ngày 20/1/2014
CHỚM XUÂN
TUỔI VÀO THU
Tôi cứ nghĩ tuổi già đầy nỗi sợ,
Sợ mùa sang,sợ năm tháng qua mau,
Sợ gió mưa,sợ tâm hồn băng hoại,
Sợ tóc phai màu, sợ cả nếp nhăn.
Nhưng nhận ra tuổi già không giới hạn,
Không muộn phiền còn đem lại nguồn vui.
Tôi chậm bước trên đoạn đường còn lại,
Hưởng ngày vui ngắn ngủi chẳng còn bao.
Tôi vẫn tưởng tuổi già trời ảm đạm,
Xuân thiếu hoa và vắng cả tiếng cười,
Hoa không nở và cây không nẩy lộc,
Sách không lời cầm bút chẳng ra thơ!
Chợt nhận ra tuổi già lòng lắng lại,
Sống hôm nay chẳng nghĩ đến ngày mai.
Thôi không đếm tuổi đời thêm chồng chất,
Mặc ngày qua, cầm bút họa thành thơ.
Tôi cứ ngỡ tuổi già hồn băng giá,
Quên đắm mình ngắm vũ trụ đầy sao,
Tim chai đá chẳng dấy lên ngọn lửa,
Cả bầu trời u tối phủ đời tôi!
Bỗng nhìn thấy những đóa hồng đẹp nhất,
Nở vào thu bằng đôi mắt reo vui,
Hít thật sâu ôi mùi hương tỏa nhẹ,
Ướp cho đầy hương vị Tuổi Vào Thu.
M